HỒN MA TRÊN NÚI CẤM

Logo kinh di 1

HỒN MA TRÊN NÚI CẤM

Thất Sơn là vùng núi linh thiêng và cũng đầy những chuyện huyền bí.

Ngày trước trên núi có con Bạch Hổ đã thuần tánh khi bị ông Đạo Điện trên Cấm Sơn thu phục mà tu hành sám hối tội lỗi nó đã gây ra trên núi cấm này Nhưng trước đó nữa từ đời Bạch Hổ cha đến đời của nó, không biết bao nhiêu người đã chết oan uổng bởi móng vuốt của loài thú hoang dã này. Những oan hồn uổng tử này khi chết, theo thuyết nhà Phật, thì không được siêu thoát, nên cứ vất vưởng trên chốn trần gian mà người đời thường gọi là lũ ma xó, ma trành. Bọn ma này gặp gì quấy phá được đều không từ, do vì chúng bị uẩn ức khi chết bất đắc kỳ tử mà hồn không siêu thoát được.

Bạch Hổ con (sau này tạm gọi là Tiểu bạch Hổ) đã sống hơn mười mấy năm, già nua, bạc nhược. Nếu lũ ma trành mà mượn xác nó để hành động đẫm máu thì vô tình công tu hành của nó như dã tràng xe cát. Biết tình thế âm đang thịnh dương đang suy, nạn âm binh sẽ bùng phát, ông Đạo Điện rất đau đầu tính kế trừ ma diệt quỷ.

Một hôm ông đang ngồi tham thiền trong điện, một số người lạ mặt xuất hiện trước hang động, người nào người đó mặt hầm hầm, vai mang cung tên tay cầm chà gạt (rựa lưỡi dài) bén ngọt ánh thép sáng lấp lánh.

Ông Đạo lên tiếng hỏi :

– Các ông đi tìm ai ?

Một người trọ trẹ tiếng Việt, hẳn đó là người gốc bên Cao Miên mới sang, hắn hằn giọng nói to :

– Dớ, tụi này đi chém chết con cọp, nó giết chết bà con tui… nó đâu rồi ?

Ông Đạo Điện từ tốn nói :

– Thôi các ông về đi, tôi sẽ trừng trị nó. Đừng làm náo động nơi chốn tu hành !

Nhưng bọn họ đâu dễ dàng nghe theo lời ông, họ sừng sộ lại ngay :

– Ông là chủ của nó thì ông phải chịu trách nhiệm. Nếu không giao được xác con cọp ra đây thì tụi tui sẽ giết ông để trả thù cho bà con tụi tui đã chết dưới móng vuốt của nó.

Ông Đạo Điện không nói thêm, đứng nhìn bọn họ với sự bình tĩnh của một nhà tu. Thì ngay sau đó trong hang điện Tiểu Bạch Hổ vụt xuất hiện trước mắt mọi người. Ông Đạo biết chuyện chẳng lành sắp xảy đến.

Đúng như vậy, bọn người Miên vừa thấy con Tiểu Bạch Hổ, chúng ào tới kẻ chém người buông tên độc vào mình Tiểu Bạch Hổ, con thú bị áp đảo nên không còn đường nào khác là tự vệ, nó bỗng trở thành con thú hung dữ của chốn rừng xanh, giơ cao móng vuốt vồ tới tấp đám người lạ mặt, có kẻ thác ngay bởi những cú tát của Tiểu Bạch Hổ vào đầu mạnh hơn búa bổ nên vỡ óc mà chết, kẻ thì gãy tay kẻ bị cào sướt từng mảng da, thịt đỏ hói những máu.

Thấy Tiểu Bạch Hổ con say máu, ông Đạo vội vã hét lên :

– Bạch Hổ dừng lại ngay !

Con cọp vừa nghe xong liền dừng ngay hành động trả đũa và đi tới bên ông, nó cũng bị thương rất nặng, con thú yếu hẳn đi, lê từng bước chân nặng nề run rẩy. Còn bọn người Miên, kẻ còn lành lặn nào chịu buông tha cho nó, bọn chúng tiếp tục nã tên độc vào con vật đáng thương. Bạch Hổ con vừa đến dưới chân chủ thì cũng vừa thở hơi cuối cùng. Mắt cọp vẫn mở trừng trừng vào bọn người khát máu không kém gì nó.

Ông Đạo Điện quá bất ngờ với sự việc xảy ra, người và vật đều có kẻ chết, ông lẩm bẩm :

– Bọn cô hồn uổng tử đã xúi giục cả hai bên đi vào biển máu, khiến con vật hoàn lương trở về với tội ác mà lâu ngày nó đã từ bỏ. Ôi nạn tai, nạn tai !

Khi bọn người Miên thấy Tiểu Bạch Hổ đã chết, chúng mới chịu bỏ đi vác xác đồng bọn đã chết ra về. Còn lại ông Đạo Điện và xác Tiểu Bạch Hổ, ông đưa tay vuốt mắt nó cho khép lại và lấy ra chiếc hộp quẹt mà bật lửa đốt trụi cả hàng ria của cọp. Dù ông rất thương con Tiểu Bạch Hổ, nhưng quy luật rừng xanh buộc ông phải đốt hết hai hàng ria của nó như thế, vì nếu những sợi ria của cọp lọt vào tay bọn xấu thì nguy hại vô cùng, họ sẽ nuôi những sợi ria đó thành những con sâu đi hại người. Con sâu này khi bò đi, người vô tình đụng phải sẽ tức khắc bị trúng độc mà chết.

Ông biết, dù Tiểu Bạch Hổ đã chết nhưng bọn ma quỷ kia đâu đã dễ dàng buông tha cho nó, có thể bọn ma còn mượn hồn nó để nhập vào những con thú khác mà tiếp tục quấy nhiễu mọi người. Nhưng nay ông già yếu, và không muốn vướng vào bùa ngải nữa, bởi ông biết dùng những thứ bùa ngải đó là một sự phạm giới, dù không dùng để sát sanh nhưng đó là sự tham sân si trong lòng con người, như vậy là chưa diệt được tính vị kỷ và lòng tham, như trên núi này còn nhiều đạo sĩ tu luyện bùa ngải với mục đích bán buôn để có tiền hưởng thụ, họ đâu nghĩ đến hậu quả !

Cho nên ông Đạo Điện chỉ muốn yên tĩnh tu hành, vì dùng bùa ngải cũng tựu trung vào mấy chữ Tham, Sân, Si, người tu hành như ông mà dùng là chưa đi đúng đường tu của Phật .

Nhưng thời gian này lũ ma trành đang hưng thịnh, nếu ông không ra tay trừ khử thì rất tai hại. Vì lẽ đó ông Đạo Điện đã tìm một đệ tử mà truyền cho cách trấn ếm các hồn ma. Môn trấn ếm các hồn ma phải là người có đức hạnh tốt mới dám truyền dạy phó thác, còn dùng sai mục đích cứu nhân độ thế thì người sử dụng sẽ chuốc thảm họa mà thôi.

Sau thời gian dạy môn đồ cách dùng bùa ngải trấn ếm bọn ma trành, một hôm ông thắp nhang quỳ trước bàn thờ tổ mà lâm râm khấn :

– Hỡi hồn các người chết oan và Bạch Hổ hãy về sơn động này, tôi sẽ cúng quẩy cho ăn. Tôi không chủ trương hủy diệt hồn các người để bảo vệ cho hồn gia đình Bạch Hổ đâu. Các oan hồn hãy về đây, tôi sẽ sớm siêu thoát cho các người không còn vất vưởng nơi trần gian nữa.

Đó là cách ông Đạo Điện dụ các hồn ma về hết trong hang cho đệ tử của ông ra tay trừ ếm chúng.

Qua ba ngày ba đêm ông khấn vái, ông Đạo đến bên người đệ tử tâm đắc, với gương mặt nghiêm trọng, ông nói :

– Ba ngày qua thầy đã luyện phép triệu hồn lũ ma và cả gia đình Bạch Hổ. Lẽ ra thầy cho con ra tay trừ các hồn ma như thầy đã truyền dạy. Nhưng sau ba ngày vừa tu luyện vừa tĩnh tâm, thầy suy nghĩ là nên dùng lý lẽ thu phục các oan hồn uổng tử ấy để lấy âm đức về sau, và khi họ phục tùng thì mình sẽ sử dụng họ vào việc có ích lợi hơn, đó cũng là cơ hội để họ tu tâm dưỡng tánh để có ngày còn được đầu thai kiếp khác. Vậy con sử dụng các hồn ma này đừng làm những điều tà mị, bất chánh mà phải gánh chịu hậu quả tai hại.

 Ngừng một lát, ông nói tiếp :

– Sau này con gắng mà lo cơm canh, nhang đèn mỗi bữa trước bàn thờ các hồn ma uổng tử này và cả gia đình Bạch Hổ, con phải hứa hẹn hết lòng chăm sóc các vong linh này cho đến ngày cuối đời của con, nếu có người tiếp nối thì con truyền lại còn bằng không, con nên giải thoát cho họ vào chốn thiền môn.

Nói xong ông Đạo Điện dẫn người đệ tử vào nơi mà ông thu phục các hồn ma uổng tử và Bạch Hổ. Bàn vong đèn đuốc sáng choang, trầm quế tỏa mùi hương thơm ngát.

Trên đó chiếc đầu lâu của Tiểu Bạch Hổ được đặt trong chiếc mâm đồng có trái cây đặt quanh, bên dưới lót vải đỏ, mặt đối diện là cặp nanh hổ dài cong rất ấn tượng. Bên mâm đồng là các bài vị của các hồn ma, tùy mỗi hồn mà ông Đạo Điện đã triệu về đây, ông đặt cho một pháp danh.

Dẫn người đệ tử đến trước bàn vong, ông chỉ tay vào và truyền miệng :

– Tối nay con trải chiếu nằm ngủ tại đây. Chờ đêm xuống sẽ có nhiều chuyện lạ xảy ra quanh con. Nhưng con chẳng nên có biểu hiện gì về sự sợ hãi hay mừng vui vì những hiện tượng đó. Sáng thức dậy sớm, con gói hết những gì có trên bàn vong đây đem về am của con mà lập trang thờ. quy-du-1Nếu con theo đúng lời thầy dạy, gia đình Bạch Hổ và các phần vong linh sẽ giúp con toại ý, người đời gọi đó là nuôi nham, con muốn biết quá khứ vị lai của ai đó con nhờ chúng đi tìm hiểu dò la, nhưng con cũng đừng quá lạm dụng việc này mà hưởng lợi. Nuôi nham như chơi dao hai lưỡi vậy đó. Vì chúng có thể giúp con mà cũng có thể phản bội con, nếu quá lạm dụng sức tàn của chúng.

– … thôi, bây giờ thầy trò ta chia tay, ai ở đâu về đó, nếu có bất trắc gì thì mới tìm đến thầy mà thôi.

Đúng như lời ông Đạo Điện nói, tối hôm đó người đệ tử của ông đang ngủ bỗng thấy một bầy cọp trắng, cọp vàng xuất hiện, đuôi chúng ngoe nguẩy đi quanh chỗ nằm của y, rồi sau đó năm bảy người từ ngoài đi vào, nắm tay nhảy nhót trước bàn thờ vong, những người này nhìn đệ tử của ông Đạo ra điều hoan hỉ phục tùng, và đùa giỡn với gia đình Bạch Hổ.

Người đệ tử của ông Đạo Điện nhớ lời thầy dạy, chỉ ngồi nhìn chúng vui đùa bên nhau, nét mặt nghiêm trang và miệng lâm râm tụng niệm. Đến sáng, người đệ tử tỉnh giấc vội vã thu dọn bàn thờ, đem chiếc đầu lâu Bạch Hổ, nanh cọp cùng mấy tấm bài vị trở về am của mình lập trang thờ.

Như đức tính của ông Đạo Điện, người đệ tử về sau này cũng chuyên cứu nhân độ thế, giúp đỡ mọi người khi họ hoạn nạn. Bùa ngải, nham độn chỉ là cứu cánh khi nhất thiết phải dùng, còn bằng không người đệ tử chỉ nhờ các vong linh hay Bạch Hổ ra tay trừ khử lũ âm binh quỷ dữ quậy phá.

Dân chúng vùng Thất Sơn cho là con Tiểu Bạch Hổ đã đắc đạo thành thần, nên luôn luôn tôn kính và đặt tên nơi hang động trước đây Tiểu Bạch Hổ sống là Điện Ông Hổ.

Vùng Năm Non Bảy Núi từ đó yên tĩnh hẳn, là nơi tu đạo của các bậc tu sĩ, đạo sĩ chân chánh. Không ai còn nghe nói đến những chuyện hồn ma bóng quế hay thú dữ xuất hiện nữa. Nhưng những chuyện về sự linh thiêng của Thần Bạch Hổ thì dân địa phương và người hành hương đều không quên cho đến tận ngày nay.

Mọi người cho rằng, đến điện Ông Hổ mà cầu xin thật lòng thì được toại lòng như ý, còn đến chiêm bái cầu xin theo hiếu kỳ thì chẳng bao giờ được. Vì vậy ở điện Ông Hổ lúc nào nhang khói cũng nghi ngút, đông người vào ra. (Trích trong cuốn ”Những chuyện kỳ bí trên rừng dưới biển” cùng tác giả, đã xuất bản)

Thiên Việt

Logo TG tam linh

9 Luan hoi 1NHỮNG CHUYỆN CÓ THẬT

VỀ “KIẾP LUÂN HỒI”

Khái niệm “đầu thai”, “kiếp luân hồi” tưởng chỉ có trong triết lý đạo Phật nhưng lại được nhiều nhân chứng xác nhận xảy ra ngoài đời thực ở nhiều nơi trên thế giới. Hãy cùng xem!

1/. Mẹ “đầu thai” qua con gái : Tại 1 tỉnh nghèo ở Thái Lan, một bà lão trước khi chết đã trăn trối với con gái của mình nguyện vọng kiếp sau sẽ được đầu thai thành một cậu bé. Cô con gái đã nhúng ngón tay vào hồ trắng, đánh một dấu lên sau cổ của bà.

Thật bất ngờ, không lâu sau cô đã hạ sinh một bé trai kháu khỉnh với… một vết trắng sau cổ, 9-tam-linhchính xác với vết hồ trắng cô đánh dấu cho mẹ trước lúc bà qua đời. Phong tục làm dấu người chết với nhọ nồi hoặc hồ dán để nhận ra người quen khi họ đầu thai. Khi cậu bé biết nói, cậu luôn đòi sử dụng những món đồ của bà ngoại và khẳng định chúng là đồ của mình.

Tại Đại học Virginia, hai nhà khoa học Tim Tucke và Ian Steveson cũng kể lại trong cuốn sách nổi tiếng có tên “Trở lại nhân gian”, rằng có những đứa trẻ có khả năng… nhớ chuyện kiếp trước !

2/. “Kiếp trước” của cậu bé 5 tuổi : Ryan Hammons ở Muskogee, tiểu bang Oklahoma, Mỹ đã khiến cuộc sống của mẹ mình đảo lộn khi cậu bé nói rằng cậu là 1 người khác. “Mẹ, con có một điều muốn nói với mẹ. Con đã từng là một diễn viên Hollywood và con đã đầu thai” – câu nói của Ryan đã khiến mẹ cậu “choáng váng”.

Năm lên 4 tuổi, cậu bé thường xuyên mơ thấy những cơn ác mộng vào ban đêm với 9 Luan hoi 3Anhững cảnh săn đuổi như thật. Và phải đến 1 năm sau, cậu bé mới quyết định chia sẻ bí mật này với mẹ.

Chia sẻ với cộng đồng mạng, mẹ của Ryan, cô Cindy cho biết : “Con trai của tôi nói với tôi rằng, thực chất thằng bé là một người khác”. Cô Cindy không thể tưởng tượng nổi khi cậu bé có thể nhớ kĩ đến từng chi tiết cuộc sống ở trong kiếp trước của mình, từ việc đi du lịch vòng quanh thế giới, hợp tác với ngôi sao Ritay Hayworth…

Cô khẳng định : “Câu chuyện của thằng bé rất chi tiết và chân thực, thậm chí tôi còn nghĩ rằng câu chuyện này hiện thực đến mức đứa trẻ 5 tuổi khó có thể nghĩ ra”.

Trong một cuốn sách tưởng nhớ các ngôi sao Holywood có 1 bức chụp lại một khoảnh khắc trong bộ phim mang tên “Night After Night”vào năm 1932. Ngay khi cuốn sách được lật đến hình nam diễn viên Marty Martyn, 9 Luan hoi 3Bcậu bé Ryan Hammons đã chỉ vào bức hình và nói với mẹ mình: “Đây là con. Người này đã từng là con”.

Jim Tucker, một giáo sư về khoa tâm thần học ở Đại học Virginia, nói ông không thể giải thích hay đưa ra bất cứ phỏng đoán nào về trường hợp kỳ lạ của Ryan. Giáo sư ngạc nhiên vì : “Chỉ cần nhìn vào bức ảnh nam diễn viên không có lời thoại trong phim, Ryan đoán được anh ta có cuộc sống như thế nào và những chi tiết mà Ryan đưa ra lại rất khớp với cuộc đời của Marty”.

3/. Cậu bé nhớ kẻ sát nhân ở… “kiếp trước” : Ngày 9/5/1958 ở làng Hatun Köy, Thổ Nhĩ Kỳ, Selim Fesli được tìm thấy đã chết trên một cánh đồng. Anh đã bị bắn vào mặt và tai phải. Thủ phạm Isa Dirbekli, hàng xóm của Fesli, thừa nhận rằng anh ta đã bắn chết Fesli nhưng nói dối rằng Fesli bị tai nạn qua đời.

Ngay tại thời điểm đó, ở làng Sarkonak lân cận, bà Karanfil Tutusmus – mẹ của cậu bé sau này có tên Semih – đang mang thai. 9 Luan hoi 4Bà Tutusmus đã mơ một giấc mơ kỳ lạ về một người đàn ông tự nhận là Selim Fesli xuất hiện với một gương mặt đầy máu.

Đứa bé của Tutusmus, sau này được đặt tên là Semih, sinh ra với cái tai phải nhỏ và biến dạng, trùng khớp với vết thương đã khiến Fesli tử nạn. Khi biết nói, Semih cứ nhất kiên quyết nói tên của mình là Selim Fesli, thay vì tên Semih Tutusmus mà bố mẹ đặt cho cậu. Cậu kể cho bố mẹ nhiều câu chuyện quá khứ của Fesli, cũng như nhiều cái tên có liên quan đến Fesli.

Đến khi Semih được 4 tuổi, bố mẹ cậu đưa con trai đến nơi mà cậu khẳng định là nhà của mình: nhà của Fesli. Tại đây, khi gặp “vợ trong kiếp trước” của mình, cậu bé nói: “Anh là Selim Fesli, em là vợ anh, Katibe ạ” ! Cậu đã kể lại hết nhưng chi tiết riêng tư mà chỉ cậu với vợ mới có thể biết, và tất cả đều được vợ của Fesli thừa nhận là hoàn toàn đúng. (theo Đại Lộ)

4/- Dấu bớt chuyển sinh : Một cậu bé Ấn Độ hai tuổi kể với bố, mẹ rằng em chết vì tai nạn giao thông trong kiếp trước. Khi người bố điều tra, ông thấy những tình tiết trong câu chuyện của em đều đúng.

Ở một số vùng thuộc châu Á, người dân thường dùng muội than đánh dấu lên thi thể người chết với hy vọng linh hồn người đó sẽ đầu thai vào gia đình cũ. Theo họ, những vết đánh dấu ấy sẽ trở thành vết bớt khi người ta đầu thai sang kiếp khác. Vì thế, họ cho rằng các vết bớt trên cơ thể người là bằng chứng của thuyết luân hồi.

9 Luan hoi 5Năm 2012, Jim Tucker, một bác sĩ tâm thần kiêm giáo sư tại trường Đại học Y bang Virginia, Mỹ, và Jurgen Keil, nhà tâm lý học, cựu giáo sư Đại học Tasmania, Australia, gửi một bài báo đến tạp chí Scientific Exploration. Trong bài báo, hai ông miêu tả chi tiết quá trình nghiên cứu những đứa trẻ có bớt ở vị trí tương ứng với dấuvết trên thi thể người thân của chúng.

Cậu bé có tên viết tắt K. H. ở Myanmar là trường hợp nổi bật nhất trong nghiên cứu của Jim Tucker và Jurgen Keil. Em mang một vết bớt trên cánh tay trái, trùng với vị trí mà người hàng xóm đã dùng muội than để đánh dấu lên thi thể ông cậu, người qua đời 11 tháng trước khi K. H. chào đời. Các thành viên trong gia đình và nhiều người khác xác nhận về sự trùng hợp của vết bớt.

Khi hơn hai tuổi, K. H. gọi bà là “Ma Tin Shwe”, cách gọi riêng của người ông quá cố. Những người con của bà cụ đều gọi bà là “mẹ”, còn những người khác thì gọi là “Daw Lay” hoặc “dì”. K. H. gọi mẹ cậu là “War War Khine” giống cách người ông gọi thay vì gọi “Ma War”.

Mẹ của K. H. kể rằng vào thời kỳ mang thai cậu bé, cô từng mơ thấy cha. Ông nói: “Cha muốn sống với con”. Vết bớt trên cơ thể K. H. cùng cách cậu bé gọi người thân khiến những người trong gia đình cho rằng giấc mơ của cô đã thành sự thật.

9 Luan hoi 65/- Cậu bé chào đời với dị tật bẩm sinh giống vết đạn bắn : Ian Stevenson, một giáo sư ngành tâm thần học tại trường Đại học Virginia, chỉ tập trung nghiên cứu thuyết luân hồi. Năm 1993, tạp chí Scientific Exploration đăng một bài nghiên cứu của ông về các vết bớt hoặc dị tật bẩm sinh liên quan đến kiếp trước. Ông phát hiện người ta không rõ nguyên nhân hình thành của hầu hết các dị tật bẩm sinh.

Nghiên cứu của giáo sư Stevenson cũng đề cập đến trường hợp một cậu bé ở Thổ Nhĩ Kỳ, người nhớ về cuộc sống của một người đàn ông từng qua đời bởi súng của kẻ khác. Theo hồ sơ ở bệnh viện, viên đạn găm vào hộp sọ bên phải của người đàn ông. Cậu bé Thổ Nhĩ Kỳ mắc tật microtia khiến tai ngoài nhỏ và nửa mặt bên phải của nhỏ hơn nửa kia. Tật microtia xuất hiện với tỷ lệ 1/6.000 trẻ, trong khi người ta ước tính 1/3.500 đứa trẻ mắc tật nửa mặt nhỏ, Boston Children’s Hospital cho hay.

6/- Cô gái kết hôn với “đứa con cô lỡ giết ở kiếp trước” : Brian Weiss là trưởng khoa tâm thần học tại Trung tâm Y tế Mt. Sinai ở thành phố Miami, bang Florida, Mỹ. Là một bác sĩ tâm lý trị liệu theo phương pháp truyền thống, ông rất kinh ngạc khi phát hiện các bệnh nhân nhớ lại ký ức của kiếp trước. thoi-mien-1Hiện tại, bác sĩ Weiss là một trong những người đi đầu trong việc áp dụng liệu pháp thôi miên để tìm lại kiếp trước,

Trong cuốn “Thông điệp từ các vị Chúa : Khai thác Sức mạnh của Tình yêu”, ông kể lại câu chuyện của Diane, y tá trưởng tại một trung tâm cấp cứu. Trong một lần thôi miên, Diane khẳng định cô từng là một thiếu nữ chuyển đến định cư ở vùng Bắc Mỹ trong những năm đầu của cuộc xung đột với thổ dân bản địa. Cô nhớ rõ lần ẩn nấp của cô cùng con trai nhỏ khi xung đột xảy ra lúc chồng cô đi vắng.

Diane miêu tả cậu con trai có một vết bớt hình nửa vầng trăng dưới vai phải. Trong khi ẩn nấp, cậu bé đột nhiên khóc thét. Vì lo cho mạng sống của hai người, thoi-mien-2cô lấy tay bịt miệng đứa bé và vỗ về nó. Hành động ấy vô tình khiến bé trai chết vì ngạt thở.

Nhiều tháng sau cuộc trị liệu, Diane đặc biệt chú ý đến một bệnh nhân hen suyễn. Anh ta cũng có cảm giác thân thuộc với cô. Diane rất sửng sốt khi phát hiện anh có một vết bớt nửa vầng trăng ở vai phải. Ngoài ra, bác sĩ Weiss cũng tuyên bố ông từng gặp các bệnh nhân hen suyễn có hồi ức về cái chết do nghẹt thở. Cuối cùng, Diane kết hôn cũng với người bệnh mà cô đoán là đứa con trai trong kiếp trước của cô.

7/- Cậu bé nhớ rõ gia đình và cái chết ở kiếp trước : Câu chuyện của cậu bé 6 tuổi Taranjit Singh sống ở làng Alluna Miana, Ấn Độ, là một trường hợp đáng ngạc nhiên về kiếp luân hồi. Hồi hai tuổi, Taranjit Singh tuyên bố tên thật của cậu là Satnam Singh và cậu chào đời ở làng Chakkchela, thành phố Jalandhar, cách làng Alluna Miana khoảng 60 km.

Taranjit kể Satnam là một học sinh lớp 9, con trai của Jeet Singh, và chết vào ngày 10/9/1992 do vụ va chạm với một người đàn ông lái xe máy khi đang đi xe đạp từ trường về nhà. kiep-truocCậu bé nói thêm những cuốn sách cậu mang theo lúc đó đều thấm máu của cậu. Ngoài ra, Satnam còn có 30 rupee trong ví. Vì  Taranjit một mực khẳng định và câu chuyện quá ly kỳ, ông Ranjit, bố của cậu bé, quyết định tìm hiểu sự thật.

Một giáo viên ở làng Jalandhar nói với Ranjit rằng ông quen Satnam, nam sinh đã chết trong vụ tai nạn và cha cậu đúng là Jeet Singh. Ông tìm đến gia đình Satnam, họ khẳng định tính chân thật của chi tiết những cuốn sách đẫm máu và số tiền trong ví cậu. Khi Taranjit gặp họ, bé có thể chỉ ra Satnam trong ảnh gia đình.

Vikram Raj Chauhan, một bác sĩ pháp y, đọc câu chuyện của Taranjit trên báo và quyết định điều tra thêm. Ông lấy mẫu chữ viết tay của Satnam ra so sánh với chữ viết của Taranjit. Mặc dù cậu bé 6 tuổi chưa thể viết thành thạo, nét chữ của em khá giống với nét chữ của Satnam. Bác sĩ Chauhan kể lại câu chuyện kỳ lạ với các đồng nghiệp. Họ cũng phát hiện những trường hợp tương tự khác. (theo Nguyễn Sương)

Xuân Mai tổng hợp chuyển tiếp

Logo thu gian 2

Tr Blogger 2Chuyện không dấu

Có 1 anh chàng trốn quân dịch nhưng được cái văn hay (nhưng chữ xấu), chui vào 1 ngôi chùa tá túc và được ông sư trụ trì cưu mang chuyên dùng vào việc viết diễn văn cho ông.

Trụ trì khổ sở vì chữ hắn viết quá xấu bèn mua cho hắn cái máy đánh chữ ở chợ trời. Khổ nỗi. trụ trì lại mua nhầm cái máy đánh chữ kg có dấu, thường thì đánh xong thì thằng trợ lý ghi thêm dấu vào.

Một hôm, trụ trì biểu hắn làm gấp 1 diễn văn cho thầy đọc về đề tài hòa đồng tôn giáo mà hôm đó hắn lại xỉn nên đánh máy xong quên bỏ dấu. Trụ trì cũng ỷ y và tin tưởng tài năng của thằng đệ tử như mọi lần nên không đọc trước.

Tr thay chua 7Trước cả ngàn phật tử, thầy ung dung lấy tờ giấy ra đọc:

– Dao nào cũng là dao (đạo nào cũng là đạo)

– Dao cũ sì cũng là dao (đạo cư sĩ cũng là đạo). Các phật tử bắt đầu xôn xao vì sao trụ trì hôm nay “chơi toàn dao”

– Dao hôi cũng là dao (đạo Hồi cũng là đạo)

– Dao phát cũng là dao (đạo Phật cũng là đạo), lúc này không chỉ phật tử mà chính trụ trì cũng hoang mang nhưng thầy bậm miệng đọc tiếp.

– Dao thiến cũng là dao (đạo thiền cũng là đao), lúc này cử tọa xôn xao tợn nên thầy bậm gan đọc thêm 1 câu hy vọng vớt vát.

– Dao cạo dái cũng là dao (đạo Cao Đài cũng là đạo).

Sáng hôm sau, thằng trợ lý cuốn gói rời khỏi chùa .

Yên Nhàn chuyển tiếp