KHÔI HÀI ĐEN (4)

logo-khoi-hai

9-an-mang-1ÁN MẠNG

ĐÊM CUỐI NĂM

– Agatha Christie – Thùy An dịch

Luật sư Mayher chăm chú quan sát chàng trai ngồi trước mặt ông, con người bị buộc tội giết người có dự mưu.

– Voler, tôi thiết nghĩ, anh nên thành thật khai báo, tôi mới có thể bào chữa cho anh được.

– Biết nói thế nào nhỉ. Tôi không thể bị buộc một tội mà tôi không hề làm. Tôi vô tội, tôi vô tội. Ông phải hiểu điều đó.

– Vâng. Tôi đang cố gắng lo cho anh được tự do. Nhưng mọi bằng cớ đều chống lại anh. Không phải cứ la lên là mình sẽ vô tội.

– Tôi xin thề trước Thượng đế là tôi bị nghi oan. Tôi đã rơi vào một cái lưới không thể thoát ra được.

– Anh đừng thề mà hãy nói rõ cho tôi nghe, anh quen bà Fren trong trường hợp nào ?

– Hôm đó, bà Fren suýt bị xe buýt tông, nên hoảng hồn đánh rơi đồ đạc tung toé ra đường. Tôi có mặt ở đó nên đã nhặt giùm cho bà ấy. 9-tham-tuSau đó, tôi gặp lại bà trong một bữa tiệc tại nhà người bạn. Bà nhận ra tôi, nói chuyện với tôi rất thân mật, và khi ra về, bà yêu cầu tôi ghé thăm bà. Bạn tôi nói bà là một cô gái già rất giàu có, sống một mình với chị người làm và tám con mèo.

– Anh đang túng thiếu, lại làm quen với một bà già giàu sụ và cố tình kéo dài sự liên hệ thân mật. Nếu chúng ta chứng tỏ rằng anh không hề biết bà Fren giàu và anh chỉ đến thăm vì xã giao…

Mặt Voler tái đi :

– Havey, bạn tôi đã nói vụ bà Fren giàu trước mặt tôi và rất nhiều người, một vài người còn chế giễu tôi là chuột sa hũ nếp nữa chứ.

– Như vậy thì tôi phải giải thích sao khi một người trẻ tuổi đẹp trai như anh lại mất thì giờ cho một bà đã luống tuổi có tính khí khác thường.

– Thú thật với ông, sau lần viếng thăm đầu tiên, bà đã khẩn khoản mời tôi đến nữa. Bà than rằng bà cô đơn quá, nên xem tôi như con. Bà tử tế, nuông chiều tôi, do đó, tôi thực sự cảm mến bà như một người mẹ.

– Đến lúc nào thì bà ấy yêu cầu anh trông nom sổ sách cho bà ?

9-luat-su-1– Sau bốn, năm lần viếng thăm. Bà ấy tính toán kém trong việc hùn hạp làm ăn.

– Vậy mà chị hầu phòng Jannette quả quyết rằng bà chủ của chị rất thạo việc. Đấy cũng là ý kiến của các ngân hàng có tài khoản của bà ấy.

– Họ nói sao ấy chứ trước mặt tôi, bà ấy tỏ ra rất vụng về.

Luật sư Mayher nhìn Voler. Ông tin vào sự vô tội của chàng thanh niên. Voler đã nói thật. Tâm lý các cô gái già là thường giả bộ ngây thơ để nhận ở những người đàn ông sự giúp đỡ. Và Voler đã đáp ứng được điều đó. Tằng hắng, ông hỏi :

– Có bao giờ anh lợi dụng lòng tin của Fren để kiếm lợi riêng cho anh không ? Tôi sẽ có hai cách để bào chữa. Nếu trung thực, anh sẽ không cần nhúng tay vào máu để kiếm được món tiền mà anh có thể kiếm được một cách lương thiện. Bằng ngược lại, anh có những thủ đoạn mà bên công tố biết và sẽ đưa ra. Khi đó, tôi sẽ bảo rằng anh chẳng dại gì mà giết con gà đẻ trứng vàng ấy cả.

– Cảm ơn lòng tốt của ông. Tôi lúc nào cũng ngay thẳng khi làm việc với bà ấy. Nếu người ta cho rằng, tôi lợi dụng vật chất nơi bà ấy, thì cái chết của bà chỉ thiệt hại cho tôi thôi.

Luật sư Mayher nhìn thẳng vào mắt Voler :

– Anh có biết là bà Fren đã lập di chúc để một phần lớn tài sản cho anh không ?

Tr cuoi 7Voler nhỏm dậy như bị điện giật”

– Ông nói sao ? Bà ấy để của cho tôi à ? Vô lý.

Giọng luật sư vẫn điềm tĩnh :

– Anh không biết việc này thật à ?

– Ồ, tôi hoàn toàn không biết gì cả.

– Vậy mà cô Jannette lại quả quyết là anh biết cơ đấy. Chính bà Fren đã tiết lộ với cô ta về chuyện này.

– Jannette ghét tôi nên bịa đặt đấy. Ông phải tin lời tôi.

– Anh đã đến nhà bà Fren vài buổi tối, chỉ có mình bà, và sáng hôm sau bà bị giết ở phòng khách. Quả thật tối hôm đó, lúc 9 giờ rưỡi, Jannette có ghé nhà bằng cửa sau để lấy một vài món lặt vặt ở phòng riêng rồi đi ngaỵ Cô ấy khai là có nghe thấy tiếng nói chuyện giữa bà chủ và một người đàn ông từ phòng khách.

Voler đứng phắt dậy :

– Vậy là tôi thoát nạn rồi. Vào lúc chín rưỡi, tôi đã về tới nhà. Vợ tôi có thể chứng minh cho tôi. Cảm ơn Thượng đế xui khiến Jannette ghé về đúng lúc.

Tr Ba gia 11Nét mặt luật sư vẫn không bớt đăm chiêu :

– Vậy theo ý anh, ai đã giết bà Fren ?

– Một tên cướp. Y đã dùng thanh sắt đập vào đầu bà Fren. Một cánh cửa sổ bị phá vỡ, một số đồ vật bị lấy đi. Nếu không có sự nghi ngờ vô lý của Jannette và ác cảm của cô ta đối với tôi…

– Sự việc không đơn giản như vậy đâu. Anh nói anh về nhà lúc chín rưỡi, vậy mà Jannette lại nghe tiếng đàn ông nói chuyện với bà chủ trong phòng khách. Không lý bà ấy đi nói chuyện bình thường với một tên cướp ?

– Dù sao đi nữa, người đó cũng không phải là tôi. Tôi đã có mặt tại nhà lúc chín rưỡi. Xin ông hãy đến gặp Romen, vợ tôi sẽ xác nhận lời khai của tôi.

– Bà Fren biết anh có vợ không ?

– Dĩ nhiên là có.

– Jannette đã khai là chưa bao giờ anh đem vợ đến thăm bà Fren, cho nên bà ấy tưởng anh độc thân và có ý định sẽ lập gia đình với anh.

– Vô lý, bà ta quá già.

– Chuyện đó không thành vấn đề. Chuyện phi công trẻ lái máy bay già là chuyện thường tình mà

Voler đỏ mặt :

– Đó chỉ là sự tưởng tượng của Jannette. Tôi van ông, hãy đến gặp vợ tôi.

oOo

Romen, vợ Voler là một phụ nữ cao lớn, tiều tụy. Bà tiếp luật sư Mayher với vẻ hững hờ. Tr Ba gia 2Trông bà bình tĩnh đến lạnh lùng, điều này đã làm cho luật sư e ngại. Dù muốn dù không, ông cũng phải trình bày mọi việc cho người đàn bà ấy nghe. Im lặng một lát, Romen cất giọng đanh thép :

– Voler muốn tôi xác nhận là tối hôm đó, hắn trở về nhà lúc 9 giờ 20 phút chứ gì. Đừng hòng. Tôi không bao giờ đồng lõa với kẻ sát nhân đâu. Ông hãy nghe cho rõ đây, tôi xác nhận là Voler đã biết Fren có để lại gia tài cho hắn nên hắn đã giết mụ già để sớm được vinh thân. Tối hôm đó hắn trở về lúc 10 giờ hai mươi, trên áo đầy máu. Hắn thú nhận tất cả với tôi. Tôi sẽ là nhân chứng buộc tội hắn.

– Chị không thể làm chứng chống lại chồng.

– Hắn không phải là chồng tôi mà là một người đàn ông tồi tệ. Tôi căm thù hắn. Tôi muốn trông thấy hắn bị treo cổ.

– Tôi sẽ đến gặp chị sau khi liên hệ với Voler.

Romen bĩu môi :

– Ông tin là hắn vô tội ư ? Thật đáng thương !

oOo

Trước ngày tòa xử, luật sư Mayher nhận được một lá thư, nét chữ nguệch ngoạc : “Nếu ông muốn vạch mặt mụ đàn bà đã hại chồng mình như thế nào, mời ông mang theo 2.000 đô la, đến địa chỉ X… vào lúc 19 giờ, hỏi bà Motion”.

Khó khăn lắm, luật sư Mayher mới tìm thấy địa chỉ căn nhà. Đó là một túp lều ổ chuột nằm trong một con hẻm lầy lội, dơ dáy. Một mụ già lưng còng đợi ông sau cánh cửa :

– Chào anh chàng luật sư. Vào đây, vào đây.

9-luat-su-2Ngọn đèn trên trần tỏa ánh sáng lờ mờ. Luật sư Mayher giật mình khi thấy gương mặt mụ già đầy những vết sần sùi đỏ hỏn. Mụ cất tiếng the thé :

– Axit đấy, anh bạn trẻ ạ. Tôi sẽ trả thù, trả thù.

– Thôi đi, bà hãy vào vấn đề nhanh lên.

Bàn tay gầy đét với những ngón cáu bẩn đưa ra :

– Thế tiền đâu ? Phải đủ hai ngàn đấy nhé.

– Nếu bà biết điều gì đó, bà có bổn phận ra tòa làm chứng.

– Không. Tôi chả biết quái gì cả, nhưng tôi có thể cho anh một vài thứ rất haỵ Anh có thích đọc một lá thư của mụ Romen không ? Rất cần thiết cho anh đấy. Đưa tiền đây.

– Tôi chỉ có một ngàn thôi. Nếu bà không chịu tôi xin kiếu.

– Quỷ tha ma bắt anh đi. Nào, bốc xỉa ngay.

Mụ già rút dưới tấm nệm rách ra một xấp bì thư, ném trước mặt Mayher :

– Chắc chắn anh sẽ khoái lá thư trên cùng.

Tất cả đều là những bức thư tình, do Romen viết gửi cho một người tên Mac. Lá thư cuối cùng viết đúng ngày Voler bị bắt : “Mac yêu quý, Voler vừa bị bắt vì tình nghi giết người. Em biết, Voler là một tên hiền như bụt, không hại đến một con ruồi. Nhưng em sẽ khai trước tòa là hắn trở về nhà với máu me đầy mình và đã thú nhận tội lỗi với em. Hắn sẽ bị treo cổ và chúng ta sẽ có nhau… “.

Dan ba 6Mụ già nói thêm :

– Mac là chồng tôi. Ngày xưa, vì con bé Romen mà anh ta đã tạt axit vào mặt tôi. Tôi thù nó và đã theo dõi, rình rập nó trong bao nhiêu năm trời. Bây giờ nó sẽ bị trừng phạt vì tội khai man để đẩy chồng vào tù. Anh cứ tin đi. Hãy đến rạp chiếu bóng Eden đưa tấm hình Romen ra, người ta sẽ cho anh biết sự thật.

Không bỏ phí thời gian, luật sư Mayher đến ngay rạp chiếu bóng và ông đã đạt được ý muốn. Chẳng qua, trước khi lấy Voler, Romen từng là diễn viên kịch, nên nhiều người biết mặt. Họ xác nhận, đêm hôm xảy ra án mạng, Romen vào rạp coi xuất chót, vào lúc 10 giờ 20.

Ngày họp tòa. Romen khai rằng buổi tối hôm xảy ra án mạng, Voler ra khỏi nhà mang theo một thanh sắt. Hắn trở về lúc 10 giờ 20 và thú nhận với chị là đã giết bà Fren, hắn còn dọa sẽ giết chị nếu chị nói sự thật.

Lập tức, lá thư tội lỗi được đưa ra. Các chuyên viên về chữ viết đã xác nhận chữ trong thư đúng là của Romen. Người đàn bà điêu ngoa đã phải gục đầu thú nhận. Quả thật, Voler đã trở về nhà lúc 9 giờ 20 như lời anh đã khai.

Voler được trắng án.

oOo

Nhưng sự việc không ngừng ở đây, bởi lương tâm luật sư Mayher cảm thấy không yên. Lòng dạ ông bồn chồn khi nhớ lại những cử chỉ của Romen trước vành móng ngựa. Lưng chị hơi còng, bàn tay phải luôn xòe ra, một thói quen kỳ la… hình như ông 9-an-mang-2đã thấy một người cũng có cái tật như thế. Ai ? Luật sư giật nẩy mình. Đúng rồi, Romen đã từng là kịch sĩ… mụ già mặt thẹo !

Ông tìm đến nơi Romen đang trả giá ba tháng tù vì tội khai man. Đầu óc ông quay cuồng với bao câu hỏi. Tại sao ? Tại sao ?

Người đàn bà trở lại vẻ lạnh lùng cố hữu :

– Tại sao tôi lại chơi cái trò ấy à ? Tôi phải cứu chồng tôi chứ. Một lời khai của người vợ thương chồng đâu có thuyết phục được ai. Nếu những lời nói của tôi không tự ý mình, mà do những tác động bên ngoài bắt buộc thì ai cũng phải tin. Tôi bị phạt tù vì khai man hại chồng, nhưng chồng tôi sẽ được cảm tình của tòa và mọi việc sẽ thuận theo chiều hướng tốt đẹp.

– Còn tập thư ? Còn anh chàng Mac ?

– Nếu chỉ viết một lá thư thì có vẻ giả tạo quá. Còn anh chàng Mac ư ? Làm gì có, đó chỉ là một cái tên ma.

Luật sư Mayher hậm hực :

– Lẽ ra chị không nên làm thế. Chúng ta có thể chứng minh sự vô tội của Voler bằng một cách hợp pháp hơn.SG Lan Huong

Romen nhếch mép :

– Thế ông vẫn tin Voler vô tội ư ?

– Dĩ nhiên. Chị đã rõ là tôi tin như vậy.

– Tôi thì chả rõ gì cả. Tôi biết chắc là chồng tôi đã giết bà Fren. Để làm gì ư ? Vì chúng tôi quá nghèo, ngài luật sư ạ.

Lan Hương chuyển tiếp

Tr Bac ky 2CẮT CỎ !

Giáp sang Mỹ được hai năm. Giáp đi một mình vì vợ bỏ sau lần thăm nuôi đầu tiên. Giáp nghĩ thật chính xác, nếu muốn có chút đỉnh tiền dưỡng già cuộc đời ở Việt Nam, không gì bằng cố đi làm và tiết kiệm.

Giáp thuê phòng ở chung với gia đình người bạn. Chiếc xe Truck có mui với ổ khóa chắc chắn chứa một máy cắt cỏ, một máy tỉa cành cây và một máy thổi hơi cầm tay. Giá tất cả ba cái máy khoảng một trăm Mỹ kim, sau mấy lần chọn lựa ở chợ trời. Hôm ra nghề, Giáp đến gõ cửa nhiều nhà có sân cỏ trên con đường kéo dài chừng hai miles. Kết quả thật không ngờ, ba nhà Mỹ trắng, một nhà thờ tin lành, hai nhà người Ý và một của bà Việt Nam.

Hợp đồng hai tuần cắt cỏ một lần, Giáp sắp xếp lịch trình xen kẽ nên tuần nào cũng có việc làm thay vì tập thể dục như những người bản xứ dắt chó, hoặc mang mắt kiếng chạy bộ bên lề đường, mồ hôi nhễ nhại .

Muốn giữ chữ tín để làm ăn lâu dài, Giáp điều chỉnh độ cao  đẩy xe với tốc độ vừa phải, cắt tỉa và hốt sạch cỏ chung quanh, nên chủ nhà nào cũng hài lòng với sân trước vườn sau thoáng đẹp. 9-cat-co-1Trung bình mỗi tháng Giáp kiếm được ba trăm đồng về công việc cắt cỏ, đủ trả tiền phòng và thực phẩm. Riêng tiền lương làm hãng thì Giáp để dành.

Lần đầu tiên đến cắt cỏ nhà người đàn bà Việt Nam, Giáp được biết sơ qua lý lịch : Võ Thúy Phượng, khoảng 40 tuổi, sống với người con trai đang học Dược, do chồng ở California vừa bảo lãnh sang Mỹ thì lại chia tay ngay tại sân bay Los Angeles, sau khi người vợ kế có với chồng của bà hai đứa con đề nghị, coi như quyết định là sự im lặng với sự đồng tình của chồng bà. Bà đồng ý chia tay, từ chối nhận số tiền “bán chồng”.

Bà Phượng sang tiểu bang này, theo lời hướng dẫn của một người thân. Bà làm việc tất bật, xong việc hãng, bà chui vào nhà hàng rửa chén, cố làm ra tiền để nuôi thằng con trai ăn học…

Hôm đầu tiên đến cắt cỏ, nhìn thấy Phượng có nhan sắc, rực rỡ lúc “hoàng hôn”, Giáp lại xúc động, tình nguyện làm giúp Phượng những việc như cắt tỉa sửa lại vài nhánh cây, chậu bông, hàng rào. Giáp cũng được bù đắp những thức ăn tuyệt vời, nào chả giò, phở, nào bún bò Huế do chính tay Phượng nấu. Phượng và Tuấn, con trai của 9-cat-co-2Phượng, dành cho Giáp những tình cảm đặc biệt .

Thế rồi, một chuyện xảy đến ngoài sự mơ ước của Giáp, sau khi cùng Phượng lái xe đưa Tuấn ra sân bay về thăm ông bà ngoại ở Việt Nam nhân lúc nghỉ hè, Phượng kề tai nói nhỏ với Giáp :

“Anh đưa xe anh vào garage của em đi ! ”

Những cơn mưa đổ xuống hai vùng đất hạn hán từ lâu, những điếu thơm lừng của người cai thuốc hút trở lại, trời đất bị bỏ bơ vơ. Đêm ấy, Giáp đánh thức Phượng nhiều lần, mà lần nào cũng hấp tấp vụng về, như lúc đưa xe Truck vào garage tương đối nhỏ hẹp nhà Phượng.

Giáp siêng năng kỳ lạ, không như hợp đồng lúc ban đầu là hai tuần cắt cỏ một lần, Giáp lại cắt hàng tuần, có khi mỗi tuần cắt hai ba bận. Tuần rồi Giáp nhận được thư của Phượng để trên bàn trước khi đi làm9-cat-co-3

Kansas City , ngày… Anh Giáp quý mến

Phượng suy nghĩ nhiều lần mới viết thư này. Anh và Phượng đều xấp xỉ ngũ tuần rồi. Vả lại, anh thấy đó, em làm hai job… chúng ta nên giữ hợp đồng hai tuần “cắt cỏ” một lần, khỏe thì thỉnh thoảng một tuần một lần thôi. Tuần rồi anh “tỉa  tới ba lần, cỏ nào mọc cho kịp để anh cắt ? Phượng mong anh coi lại cái máy cắt cỏ, nó cũ và mua ở chợ trời. Em nói vậy, và mong anh hiểu… anh nhé !

Phượng

Giáp bật lửa châm thuốc, nhả những vòng khói tròn lung linh đuổi nhau bay lên trần. HNg Huynh V. Yen 3Người bạn chủ nhà bước ra nhìn thấy Giáp, ngạc nhiên hỏi :

– Ủa, tối nay cuối tuần không cắt cỏ cho bà Phượng sao ?

Giáp hớp một ngụm cà phê rồi đáp :

– Bả nói cỏ mọc không kịp cho tao cắt .

Nghe trả lời vậy, người bạn đưa hai tay lên trời :

– Thầy chạy ông rồi ! (theo Tường Lam)

1.001 CÁCH CHỐNG TRỘM CÓ “102”

9-chong-trom-1

H1: Dùng khóa khóa lại. H2: Dùng hẳn lồng sắt để đảm bảo hơn. H3: Nhẹ nhàng cảnh báo ‘Mới tiêm thuốc sâu’. H4: Đến sâu còn không ăn được

9-chong-trom-2

H5: Mít cậu chủ trồng, hái cậu chủ đánh. H6: Đánh số để điểm danh mỗi ngày. H7: Đã chú thích nhưng vô ích. H8: Trộm nhân văn ăn xong vẫn chừa hạt

9-chong-trom-3

H9: Canh chủ vắng nhà xử lý luôn tại chỗ. H10: Trộm mít dùng cách này thì có khóa cũng bằng không. H11: Đời sinh viên chỉ có chiếc xe đạp là tài sản quí nhất. H12: Bày thiên la địa võng.9 Nguoi gia 1

TÂM SỰ TUỔI GIÀ

Thơ thẩn…

Tụi mình trên dưới bảy mươi;

Nhìn đi ngó lại chỉ mười năm thôi.

Số đông biến mất đâu rồi;

Số hên còn lại lẻ loi chắc buồn.

Đếm kỹ còn mấy trăm tuần;

Thời gian vun vút, bao lần gặp nhau ?

Thôi thì còn lại ngày nào;

Hãy vui ngày ấy, miệng chào thật tươi.

Tr Ong gia 5Khác biệt gì cũng thế thôi;

Mai kia nằm xuống để rồi được chi.

Sao bằng ta cứ vui đi;

Hơn thua dẹp hết, ôm ghì bạn xưa.

Tay với trời cao không thấu nổi

Tuổi già mất bạn cũng mồ côi

Yên Huỳnh tổng hợp chuyển tiếp

Logo thu gian 2

tranh-vui-1KHỎI LO

Giữa hai bà bạn thân:

– Sao chị để chồng chị theo tán tỉnh các cô gái trẻ tuổi mà không ghen.

– Kệ ông ấy. Cũng như những con chó cố chạy theo ô tô đấy thôi, lúc đuổi kịp rồi cũng có lái được đâu.

Châm Ngôn trong ngày :

– Thất bại vì ngại thành công …!

– Đừng bi quan, vì trong cái rủi nó còn có cái xui …

– Không cần mình đẹp … Chỉ cần người khác xấu.

– Ngu không phải là cái tội, mà cái tội là không biết mình ngu!

– Sống là phải cho người khác, để học được kinh nghiệm là đòi lại sẽ rất khó !

– Đừng bao giờ bán đứng bạn bè khi chưa được giá.

– Hãy tự hào vì từ bàn tay trắng mà ta đã ta tạo nên … vô số nợ!

– Đừng tự hào vì mình nghèo mà học giỏi mà hãy tự hỏi tại sao mình học giỏi mà vẫn nghèo !

Yên Nhàn chuyển tiếp